Tản mạn nghề môi giới!
Một người xuất phát làm nghề môi giới làm một thời gian họ chuyển sang đầu tư điều này ra bình thường. Như nước sông chảy ra biển.
Nhưng một người đã từng có vốn, đã từng đầu tư, có tiền trong tay, chuyển sang làm môi giới thường làm một thời gian rồi mệt, nghỉ. Sức chịu đựng của người đầu tư làm môi giới chỉ bằng 1/10 sức chịu đựng của người môi giới thông thường.
Vì sao? Cứ 10 người hết 9 người rụng, còn lại 1 người làm nghề chỉ coi có cơ hội nào và đầu tư kiếm tiền từ phần lời trong đầu tư ngon cơm hơn, thông minh hơn, vừa tận dụng được tài chính đang có vừa trong nghề hiểu rõ bất động sản, pháp lý yên tâm đầu tư hơn.
Nên việc họ siêng năng, cần mẫn, tìm hàng, học sản phẩm, làm bài bản là điều xa xĩ.
Hai tâm lý khác nhau, giống như người làm môi giới họ đi từ dưới lên trên, người đầu tư làm môi giới họ đi từ trên xuống dưới. Đó là lí do người làm môi giới càng làm họ càng đi lên rời khỏi vùng tâm tối, bóng đen, càng được dễ hít khí trời, càng cảm thấy thoải mái mặc dù đang rất khó khăn. Ngược lại người đầu tư, họ đang ở một vùng trời bao la, kêu họ vô khuôn khổ, họ quen ăn thịt nạt kêu họ gặm xương. Thà họ nhịn đúng thịt mới ăn, xương bỏ. Họ đang ngoài ánh sáng kêu họ xuống dưới càng đi càng thấy khó thở, thấy tù túng, thấy ngộp. Tại sao họ đầy cơ hội lại chọn con đường môi giới? Thôi, dừng lại làm cái khác.
Họ hiểu ra những đồng tiền mà môi giới kiếm được từ nghề môi giới không đơn giản một chút nào.
Họ nhận ra sau này có đầu tư, cách nào nên đối xử với môi giới tốt nhất trước là cảm ơn họ đã giúp, sau là nhận được cơ hội họ trao cho.
Họ nhận ra nghề môi giới quả thật vất vả, vì sao hồi đó mình chửi môi giới làm mà hỏi cái gì cũng không biết. Tới lúc họ làm môi giới họ nói trong đầu họ mà làm họ sẽ học hết, biết hết mấy cái đó, để khách hỏi là trả lời bon bon. Nhưng tới lúc họ làm họ lại rơi đúng vào vị trí mà họ từng đánh giá thấp môi giới. Vậy đâu là cốt lõi?
Vấn đề nằm ở chổ một người môi giới muốn giỏi phải làm rất nhiều, một ngày làm 16 – 18 tiếng, chạy nhiều, đi lại nhiều, nói chuyện nhiều, chủ động làm việc, mức độ làm việc tập trung cao độ nhất, dù ai nói ngã nói nghiêng thì tinh thần, sự quyết tâm luôn nằm ở đỉnh. Mục tiêu chinh phục ngay trước mặt, có gió có nắng có gì đó cũng bám vào mục tiêu, chiến đấu.
Chỉ có như thế, qua nhiều năm mới rèn luyện được bản lĩnh kiên cường. Ngược lại rụng là điều cũng dễ hiểu. Một củ cà rốt nếu chỉ thấy củ mà không nhìn thấy độ sâu của gốc rễ cũng sẽ khó thể hình dung, nó nỗ lực cỡ nào mới trồi lên được mặt đất.
Nguồn: Linh Kona